Thursday, October 26, 2006

Sự ra đời của Blog 7A

Author: Hương Thảo
Ngày 24 tháng 10 năm 2006, có ba nữ cựu học sinh lớp 7A Trường PTCS Tân Mai bất chợt "tóm" được nhau trên mạng. Một người đang trong giờ làm việc buổi chiều tại Hà Nội, một cô mèo lười tại Đức đang chui trong chăn, thò hai chân ra ngoài và thưởng thức bữa sáng trên mạng, còn cô thứ 3 đang thả hồn trong tiếng nhạc Quỳnh Anh ở một căn hộ tại Úc.

Sao mà lâu thế rồi, họ lại chưa được "buôn" chuyện với nhau nhỉ? Ký ức tràn về như thể mọi chuyện 20 năm về trước mới xảy ra ngày hôm qua. Mặc dù hai trong số họ tự biện minh cho việc suy giảm trí nhớ vì đã là mẹ trẻ con song câu chuyện dường như không có kết thúc. Quá khứ xen lẫn thực tại làm cho họ quên đi rằng mình đang ở rất xa nhau. Thế rồi họ chợt nhận ra rằng tuổi thơ ấy nhiều kỷ niệm quá, những kỷ niệm dù ở nơi nào trên trái đất này họ cũng không thể quên, những kỷ niệm theo họ suốt hành trình đi tìm hạnh phúc. Hồi ký 7A- Blog 7A được manh nha từ đó. Cảm ơn vợ chồng đôi bạn tại Đức đã ngay lập tức bắt tay vào xây dựng Blog 7A. Chỉ trong một buổi, Blog 7A đã hình thành với đầy nhiệt huyết và cảm xúc.

Những người hình thành ý tưởng chỉ mong rằng Blog sẽ là nơi mà mỗi khi vui hay buồn, khi mà mỏi mệt với những bon chen của cuộc sống thường ngày, các bạn lại có thể đắm mình trong những ký ức tuổi thơ, cái tuổi thơ đã và sẽ theo ta suốt cuộc đời này.

Chúng ta đã từng có những người bạn như thế, những kỳ niệm như thế và chính nó đã tạo nên chúng ta ngày hôm nay. Các bạn ơi, hãy để quá khứ và kỷ niệm sống lại trong ta khi đến với Blog 7A nhé.

4 comments:

Lớp 7A said...
This comment has been removed by the author.
Lớp 7A said...

Ui, sao lai removed phan comment truoc di the ha Tuan Anh oi?. Mo dau Thao viet hay the nay hi vong cac ban khac se noi tiep phan sau nao.
Ngoc.

Lớp 7A said...

Doc "tac pham" mà ko comment la kho chịu lam. hihi

Lớp 7A said...

Tại sao lại được xoá comment đi thế.Tớ đề nghị giữ lại lời bình nhé.
Tớ thấy Tâm, Ngọc và Thảo viết hay quá. Tớ đọc đi đọc lại bài của các ấy, mà lần nào cũng cảm giác sắp khóc đến nơi. Tớ nhớ mọi người quá.

M.Hạnh