Monday, October 30, 2006

Cảnh vật trường xưa - Tập 2

Author: Minh Tâm
Chiều hôm nay bỗng dưng thấy nhớ
Hàng phượng rưng rưng toả bóng xuống sân trường
Con ve sầu cất tiếng hát thân thương...
Các bạn có nhớ không, chứ tớ thì mặc dù đã hơn 20 năm vẫn nhớ như in cánh cổng trường mình. Cổng chính bằng sắt, sơn xanh lá cây, bên trên là những cọc sắt nhọn, gắn tấm biển TRƯỜNG PHỔ THÔNG CƠ SỞ TÂN MAI. Cổng phụ nhỏ hơn, sát phòng bảo vệ, khi tan trường chúng mình ùa ra cả hai cánh cổng, chen nhau cuống quýt, dù có chờ cũng chỉ mất vài phút mà cứ thích mình ra trước, oái oăm thế cơ. Vào những ngày lễ, dịp khai giảng, đón đoàn tham quan hoặc kiểm tra, trên đỉnh cánh cổng trường được treo những lá cờ chuối sặc sỡ sắc màu, xanh, đỏ, vàng. Ôi, những cảnh tượng ngày xưa quá đỗi bình thường mà vượt qua bao thời gian vẫn hằn sâu trong kí ức!
Trường có hai cái ao, một cái vườn dành làm "vườn sinh vật", sân trường còn là sân đất chưa láng ximăng, tất cả đều mộc mạc như chính tình cảm và con người chúng mình. Lớp 1D, tớ học cô giáo Sửu, lớp đầu hồi, sát cái ao nhỏ phía bên phải của trường. Thảo học cạnh lớp tớ, hình như học cô Hương, Thảo nhỉ? Tớ nhớ Thảo rất xinh xắn và dễ thương trong chiếc áo chun cổ màu đỏ chót, miệng tí tách ăn "quế" (thứ quà thông dụng hồi đó), tớ ngẩn ra nhìn 1 lúc rồi chạy tới bảo "này, ấy ăn nhiều thế thì sẽ mọc lắm rôm". (Tại xin tiền để mua thì mẹ tớ bảo vậy nên truyền đạt lại), chỉ thấy Thảo im lặng, ăn tiếp, chả chia cho tớ miếng nào!
Lớp 2, cô giáo tớ dặn "không được ra ngoài ao, nếu ko sẽ bị con "Nam nam" nó bắt". Chúng tớ sợ lắm, nghe cô tuyệt đối dù rằng không biết con "Nam" nó hình dáng thế nào. Cấp 2, tớ với Phương suốt ngày rủ nhau đi "giặt giẻ lau bảng" ở ao khi máy không có nước để trốn thầy gọi lên bảng kiểm tra bài đầu giờ. Chỉ nhúng giẻ là xong mà hai đứa cứ lang thang ngơ ngẩn buôn dưa lê ngoài ấy mãi. Còn cái ao nữa rộng hơn, là nơi lũ học sinh "nhất quỉ..." chúng mình hay rủ nhau ra vớt lá súng, lấy quản bút sắt (giờ không kiếm đâu ra nữa), ấn vào chiếc lá mượt mềm, trơn nhẵn thành những hình tròn nhỏ xíu, tung lên, rơi vào người nhau và thích chí cười. Có lúc đang học trong lớp, lại có những chú châu chấu nhảy vào, tanh tách từ vai bạn này sang cổ bạn kia. Chúng mình chộp lấy, cho vào hộp bút, giấu trong ngăn bàn, vừa học vừa lôi ra xem, "con của mày... con của tao..." chí cha chí choé.
Một khoảng riêng, cũng gắn bó với mỗi chúng ta nhiều kỉ niệm, đó là " Vườn sinh vật" của nhà trường. Gọi là "Vườn sinh vật " cho oai, chứ chỉ trồng toàn cây thôi, không có chim hoa cá ... . Chúng mình hồ hởi và chăm chỉ suốt các buổi chiều có giờ "lao động", vun từng nhúm đất để những gốc bạch đàn lớn dần trong niềm vui trong trẻo của tuổi thơ. Thân bạch đàn ngày càng cao, lá bạch đàn ngày càng nhiều, chúng mình ngồi mơ, những ước mơ rất hồn nhiên " bao giờ những cây này thật to, làm ra sản phẩm cho mọi người dùng thì thích nhỉ" !
Còn luống đất trước khán đài cũ, thì lớp của thầy Trường luôn được nhận nhiệm vụ trồng hoa. Vì sợ trồng hoa trực tiếp xuống sẽ bị học sinh lớp khác nhổ, bẻ nên thầy chủ nhiệm của chúng mình nghĩ ra một cách "mỗi đứa mang cây của mình về, kiếm đất trồng vào trong một ống bơ hoặc cái chậu con, hôm nào có đoàn kiểm tra về thì mang cái ống bơ đó tới trường, đào đất lên và chôn xuống". Thế là chúng mình có thêm công việc mới: trồng hoa tại gia, và khi nào được lệnh thầy bảo mang đến trường để "trang trí " thì hí hửng từ sáng sớm. Hoa nào đẹp thì được +4, hoa ít đẹp thì được +2, bạn nào ko có hoa thì buồn thỉu buồn thiu, cầm chắc -2, không có cả cây nữa thì -4. Tớ có hai cái ống bơ to, trồng hoa mười giờ đỏ chót. Hôm ấy tớ cho Liên một cái vì Liên không có, đến hôm cãi nhau, tớ lại đòi về. (Hi hi, Liên ơi chắc bạn quên rồi, còn tớ thì cứ vừa buồn cười vừa thấy mình hâm thật). Tội nghiệp, cái thời khó khăn bố mẹ chúng mình kiếm miếng ăn còn không đủ, suốt ngày đi làm chứ có thời gian đâu mà quan tâm đến những chuyện vặt vãnh của các con. Nếu là bây giờ thì ... hô biến... tớ chỉ ra chợ Mơ 5 phút, rẽ vào hàng cây cảnh một tí, là mai con gái tớ được "khen" ngay, có khi lại được phỏng vấn về cách chăm cây sao mà tốt thế!
Vậy đấy, những ao, những cây, những hoa cứ bồi hồi trong tớ. Đi xa nơi ấy, lâu không về, chắc bây giờ trường đã khác nhiều rồi. Không gian và cảnh vật cũ không còn, nhưng kỉ niệm thì chắc rằng trong hành trang của mỗi người vẫn mang theo cùng năm tháng. Biết rằng có những ước mơ thật phi lí , nhưng tớ vẫn muốn nói thành lời " Ước gì được một lần chúng mình trở lại tuổi thơ, ngồi cạnh nhau trong sân trường, hát, cười và cả cãi nhau, giận nhau .... như ngày ấy"!

5 comments:

Lớp 7A said...

Chết thật, bây giờ mới biết có đứa ăn tham. Chắc miệng lại còn lẩm bẩm "Nhem nhem có đứa chết thèm,...", Thảo nhỉ? Khổ thân Tâm quá, ha ...ha...
Lớp 1, tớ học chung với Thảo, Liên, Minh Hạnh, Nhung, lớp 1B, cô Tuyết chủ nhiệm. Ngày khai giảng đầu tiên trong đời, tớ nhớ mãi về kể với mẹ: "Mẹ ơi, hôm nay có bạn ôm một quả bầu rất to tới cho cô giáo". Thảo ơi, nhớ không??? Bé tí đã biết "hối lộ", chết....

Lớp 7A said...
This comment has been removed by the author.
Lớp 7A said...

To xin loi ca nha. Da post len... roi lai xoa di mat... do khong lam chu duoc phuong tien ky thuat hien dai. To cung buon... vi da viet nhieu... nhung thoi... co le lan khac to se viet dai hon... Chi muon noi rang doc Truyen cua Tam, to thuc su xuc dong. Cac ban cu tiep tuc post len nhe. Cam on moi nguoi nhieuuuuu.

Lớp 7A said...

Không được đâu, Lan chịu khó comment lại đi vì lúc nãy vội ra khỏi nhà tớ mới đọc lướt qua thấy Lan nói học lớp 1B cùng với tớ, đoạn sau tớ chưa kịp đọc. Bây giờ về thấy mất tiêu rồi,hic hic...
Ngoc.

Lớp 7A said...

Tam oi, Tam viet hay qua. To doc xong ma thay rung rung qua. To cung them duoc quay lai truong qua chung Tam a. Chung minh se cung quay lai do on lai ky niem trong mot ngay gan day nhat nhe.
Minh Hanh