Author: Minh Tâm.
Hồi nhỏ đi học, tớ quí nhất là cô Bích Liên (lớp 3A) và thầy Dũng ( lớp 5A). Thầy Dũng hiền hậu, trìu mến, luôn công bằng, ko - bao - giờ - thiên - vị. Phải nói khoảng thời gian học thầy, tớ cảm giác thoải mái, hồn nhiên nhất. Thầy ko có kỉ luật nghiêm khắc, mà lớp mình vẫn học khá, vẫn ngoan, tình cảm chan hoà thương mến.
Trường Tân Mai hồi đó có 4 lớp mới xây phía ngoài cổng đi vào, chúng mình là lớp A nên được ưu ái học ngay, thích thế. Mùi vôi thơm nồng, mùi bàn ghế gỗ tinh tươm, thầy phấn chấn, trò chăm chỉ thỉnh thoảng hè nhau xách nước về cọ lớp.
Những buổi giảng bài kết thúc sớm, thầy mở mang cho cả lớp thêm những kiến thức về thế giới xung quanh. Thời bao cấp, thiếu sách báo, thiếu tivi, ... những buổi nói chuyện với trò như thế của thầy thật bổ ích và lí thú. Thầy luôn cười, và giải đáp cặn kẽ những gì chúng mình thắc mắc, chỗ nào chưa biết thầy hẹn để thầy "ngâm cứu" rồi trả lời sau. Tớ vẫn nhớ gần như hết sơ đồ lớp mình, Lan ngồi bàn 1, phía ngoài cùng ngay gần cửa ra vào. Lan hát bài "Nhằm thẳng quân thù mà bắn" rất hay, Tết này về cho chúng tớ check lại giọng ca tí nhé. hihi.
Bàn của tớ trước Nga và Nhung, Trà Mi ngồi cạnh cửa sổ, tớ, rồi Huy con.
Huy nhỉ? Hồi ấy chưa có Cường Ổi, ko biết bạn nào chủ hôn làm đám cưới cho tớ với Huy, ko biết Huy ở đâu, còn tớ rủ Hoàng Hà trốn ra phía sau, thế mà ko thoát. Lúc nhận "quà cưới", là gói bỏng, tớ cũng gục đầu xuống bàn thút thít khóc, giờ thì ko nhớ là khóc thật hay khóc cho có vẻ (cô dâu mà, ai chả thế, hihi).
Chúng mình mê mải chơi "nhảy ngựa', "xông phi bay", "chạy tiếp sức" và "chơi u" nữa. Hôm nào trống tiết ko được chơi ngoài sân, mình dẹp hết bàn ghế rồi chơi luôn trong lớp. Chi đội của lớp mình hồi ấy là chi đội Lê Văn Tám nhỉ. Minh làm chi đội trưởng, thỉnh thoảng duyệt nghi thức hô nghiêm nghỉ giọng có thép ghê.
Bây giờ lớn hết cả rồi, nhưng những kỉ niệm về thời trẻ con học cùng nhau ấy ít nhiều chắc ai cũng vẫn còn. Mọi người cố gắng về đây nhé, ai nhớ được gì thì viết để "ôn cố tri tân", cũng là một cách như Lan nói với tớ " làm cho cảm xúc ko bị già đi". Hình ảnh trường lớp, thầy cô, những kỉ niệm thân thương với bạn bè, và có thể có những điều ngày xưa chưa- nói. (he he, tớ phòng xa thế, chả biết có ko ).
Tớ tàm tạm ở đây thôi, cám ơn Ngọc và các bạn đã có sáng kiến lập Blog 7A, nhưng ở bài này mới chỉ học lớp 5, chưa có +4 hay điển hình tốt để thưởng, nhận tạm tràng pháo tay vậy nhá. hì. Một ngày mới bắt đầu rồi, cả nhà vui vẻ nhé. 1 2 3... cố gắng nào!
6 comments:
Cả lớp vỗ tay nào. Nhà văn sống ẩn giờ mới hé lộ.......
Tớ biết thể nào cũng sẽ được đọc những câu chuyện thế này mà. Tâm oi, nghe chừng ký ức của Tâm đang chảy về như thác ấy. Cường ổi mà đọc tập 1 này thì sẽ thấy tiếc lắm vì "ông chồng" đầu tiên của Tâm là Huy. Huy ơi, chia sẻ cảm xúc với cả nhà đi.
Tâm ơi, cho tớ phỏng vấn chút chút nhé. Khi đám cưới với ông xã hiện nay, Tâm có khóc không vậy. Còn tớ khi đọc đến đoạn này thì cười chảy nước mắt
H. Thảo
Trí nhớ của tớ lạy trời vẫn còn quá tốt. Tớ cũng không thể quên được lần đùa nhau hồi đó. Bọn mình đuổi cô dâu chạy vòng ra cả dãy nhà phía sát bờ ao gần cổng trường. Lúc cô dâu khóc thì trò chơi lúc đó hết vui rồi, hối hận lắm, chẳng biết làm sao được. Bây giờ còn hay khóc nhè thế nữa không, cô dâu ơi?
Tâm ơi, lại làm tớ một đêm mất ngủ rồi!!! Tớ không ngờ cái ‘sáng kiến’ này nó lại tai hại đến thế! Mà cũng không ngờ các “cây bút” của lớp mình “lợi hại” đến thế!!!
Ai đêm nay cũng không ngủ ... thì thức với tớ nhé. Thinking of You...
Tâm ơi, post nữa đi
Tam oi, bon chung to dang cho tap 2, tap 3 ... Nhanh len nhe!!!
Post a Comment